Người lớn chúng ta thường cho rằng có được những đứa con ngoan là điều tuyệt vời, vì chúng không gây ra nhiều vấn đề trầm trọng, chẳng phá phách, và cãi lời. Nhưng sự “ngoan ngoãn” này có phải là điều kiện của một đứa trẻ có hạnh phúc?
Che giấu đi những cảm xúc thật để làm hài lòng người lớn
Nhưng thực chất bên trong là những diễn biến tâm lý phức tạp, những bất mãn luôn luôn được kìm nén, những suy nghĩ mà trẻ không bao giờ bộc lộ hoặc không dám bộc lộ; vì “hư” là một hành vi chúng “không được phép thể hiện”. Rất nhiều chuyên gia cho rằng những diễn biến tâm lý ngầm này vô cùng nguy hiểm vì nó có thể gây ra triệu chứng thần kinh và những hành vi lệch chuẩn ở trẻ mà bố mẹ không thể biết. Cuối cùng chúng không tự kiểm soát được bản thân và đánh mất chính mình, từ đó sinh ra những triệu chứng nổi cáu bất chợt.Không có quan điểm hay lập trường cá nhân, và chỉ biết làm theo những gì được bảo
Vì ngay từ bé chúng đã được dạy cách vâng lời và làm theo, không được phản bác, cũng không có quyền thay đổi. Chúng không được hình thành tư duy phản biện, cũng không có thói quen tranh luận để giải quyết vấn đề, càng không có khái niệm với việc tự chịu trách nhiệm về hành vi mà chúng gây ra. Kết quả là chúng không mấy khi có tiếng nói trước đám đông hay tập thể, lập trường và quan điểm cá nhân không vững vàng, dễ bị lôi kéo và dụ dỗ, dễ bị ảnh hưởng bởi những thói hư tật xấu, dễ đánh mất bản thân mình. Ra đời, trẻ dễ trở nên yếu đuối, làm chuyện gì cũng phải hỏi ý kiến của người lớn. Và rõ ràng cả 2 kết quả trên đều không phải điều mà bất cứ phụ huynh nào mong muốn. Hầu hết chúng ta, trong sâu thẳm, đều mong muốn con cái biết độc lập suy nghĩ, tự chủ trong các mối quan hệ xã hội, bạn bè, quyết đoán hoặc dũng cảm trước mọi thử thách khó khăn.Hãy để con được nghịch và được chấp nhận là mình
Hầu hết người lớn chép miệng với những đứa trẻ nghịch, mong chúng nó ngồi im, đừng gây xô lệch, bảo gì làm nấy, cấm cãi….Điều ấy thật vô lý, bởi với đứa trẻ việc được nghịch thiết yếu như mầm cây non cần nắng. Một đứa trẻ tất nhiên phải nghịch, vì với tụi nó nghịch để lớn, để hiểu về thế giới, để khoẻ mạnh và đầy năng lượng, để não bộ và trí tưởng tượng phát triển, để hiểu biết về nguy hiểm và an toàn của cuộc sống này. Nếu bạn có con nhỏ, hãy hạnh phúc chấp nhận cuộc sống của mình như trải qua động đất mỗi ngày, và đừng mất bình tĩnh hay nổi giận trước bất cứ đổ vỡ hay hỏng hóc nào của đồ đạc. Hãy mong rằng con luôn thành thật với mọi cảm xúc, đừng bắt con trở thành người mà mình mong đợi. Hãy hạnh phúc nếu bạn có một đứa trẻ chia sẻ về những điều nho nhỏ của chúng. Thay vì cấm đoán thì hãy định hướng và đưa ra lời khuyên, hãy để cho con tự quyết rồi dạy chúng biết chịu trách nhiệm với mỗi quyết định của mình. Cha mẹ đừng bao giờ lấy tình yêu thương để làm công cụ kiểm soát khiến con trở nên ngoan ngoãn, mà hãy là điểm tựa để con tự tin thể hiện bản thân mình và hoàn thiện nhân cách theo một hướng tích cực nhất.By Minh Anh